"Quyết lời dứt áo ra đi,
Cánh bằng tiện gió cất lìa dặm khơi."
TỪ KHÓA
Tổn Thương, Đau Khổ, Cô Đơn, Bị bỏ rơi.
Công việc: Đây là khi bạn phải tự thân xử lý mọi thứ. Tinh thần bạn đang chịu rất nhiều áp lực. Có thể bạn đang trải qua nhiều chuyện buồn. Hoặc hiện tại bạn chưa tin chắc mình sẽ làm được. Mọi thứ bên ngoài như đang chống lại bạn. Ngoại trừ sự nắm chặt bàn tay, cho mình thêm dũng khí đối đầu, bạn khó chọn con đường lui lại.
Tình cảm: Hai người đang không vui. Có sự xa lánh, hoặc gần nhau nhưng ít trao đổi, không hiểu nhiều về nhau.
Có/Không: Có. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần cho những lúc khó khăn.
BỐI CẢNH
Suy nghĩ hết nước, Từ quyết ra đi. Vì sao vậy? Vì thà là mang tài hoa ra thử một lần, hơn là mãi đắn đo một đời. Ông để Kiều lại. Quyết định này khiến cho cả 2 người cùng lo lắng, cùng cô đơn, cùng bị tổn thương, cùng đau khổ khi chia xa như nhau.
"Quyết lời rứt áo ra đi,
Cánh bằng tiện gió cất lìa dậm khơi.
Nàng thì chiếc bóng song mai,
Đêm thâu đằng đẵng, nhặt cài then mây." C2232
Nếu có ngày uy danh vang động bốn bể, ông sẽ mang quân đến đón cô. Còn như bỏ thây dọc đường thì cũng không can hệ gì đến nàng. Khi đã quyết ra đi thì không còn bước quay về nếu không thành công.
"Từ rằng: Tâm phúc tương tri,
Sao chưa thoát khỏi nữ nhi thường tình?
Bao giờ mười vạn tinh binh,
Tiếng chiêng dậy đất, bóng tinh rợp đường
Làm cho rõ mặt phi thường,
Bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia,
Bằng ngay bốn bể không nhà,
Theo càng thêm bận, biết là đi đâu?" C2226
Giá như, chỉ là giá như thôi, Từ Hải không ra đi, thì 2 người đã sống trọn đời bên nhau. Nhưng như vậy thì không phải là một người anh hùng Từ Hải mà Kiều muốn nương tựa.
"Thưa rằng: Lượng cả bao dong,
Tấn Dương được thấy mây rồng có phen.
Rộng thương cỏ nội hoa hèn,
Chút thân bèo bọt dám phiền mai sau!" C2198
Phần Kiều, cô tuy tin tưởng Từ Hải, nhưng thâm tâm vẫn có chỗ không thông. Nếu Từ Hải thất bại thì không nói làm gì. Đời cô sẵn khổ rồi.
Còn nếu Từ Hải thành công. Vậy thì Kiều sẽ trở thành đối tượng bị triều đình tróc nã. Gia đình cô ở Bắc Kinh có an toàn chăng? Bằng như người nhà vô sự, Kiều liệu có còn cơ hội nào để hồi hương không? Những câu hỏi ấy, tuy không được Nguyễn Du nêu ra, nhưng thực tế là đã hiển hiện một cách âm thầm rồi qua những đoạn nghĩ về gia đình của Kiều trong những đêm tâm sự cùng Từ Hải sau khi đã báo ân báo oán.
"Tấc lòng cố quốc tha hương,
Đường kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời." C2246
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa